Bao lời về Bố của con yêu
Đằm thắm chở che đã về chiều
Chân trời tiếc nuối màu mây biếc
Cánh vạc mờ đỏng đảnh vào đêm
Buông xuống đời con những khó khăn
Níu chặt bờ vai chạy theo bố bao lần
Ấm ức nhỏ to lệ tràn trong khoé mắt
Để làm sao ,bố đừng phải ra đi !
Ôi cái phủ phàng của nhân gian
Tình đời mẹ,bố vẫn nguyên còn
Nặng lòng phụ tử buồn trăm lối
Bố của con ơi! Sức sống của đời !
Đêm nay con thấy chơi vơi
Nặng lòng con nghĩ tới người bố yêu
Vạc kêu,điểm mõ nắng chiều
Bơ vơ gió thổi trăm chiều đơn côi !